hôm nay tần tiên sinh lại ghen
Qua đêm nay, 30/9: Khổ tận cam lai, 3 con giáp này vận đen qua đi, may mắn gõ cửa, vận trình ngày một khởi sắc, tiền tài đầy két, của cải dư dôi, bản mệnh nhanh chóng lên hương, đổi đời thay vận, ai nấy đều đỏ mắt ghen tị
Cửu vị Tiên Nương là 9 vị Tiên Nữ ở Diêu trì Cung, tầng trời Tạo Hóa Thiên, hầu cận Đức Phật Mẫu và giúp việc cho Đức Phật Mẫu. vợ mắc bệnh suy nhược không sinh đẻ được. Một hôm, có một vị đạo sĩ đến nhà xin trị bịnh, bằng cách cho người chồng là
Tầm Tần Ký ( trọn bộ 289 hồi ) Năm nay Hạng Thiếu Long hai mươi tuổi, vì nhiều ngày phơi nắng nên nước da gã đen bóng lên trông rất khỏe khoắn, gã không phải là một người đẹp trai, nhưng cao tới gần hai mét, vai rộng eo thon, chân dài, người chắc nịch, đôi mắt lanh
Ở bức hình này, khó có thể tìm ra sự khác biệt giữa cô nàng và "Thần tiên tỷ tỷ" Đặng Thu Thảo Nổi tiếng sau Lễ hội Áo dài, nữ sinh 15 tuổi tỏ ra khá bất ngờ. Sở hữu mái tóc đen dài, nụ cười toả nắng cùng khuôn mặt cực ăn ảnh, cô bạn này nhanh chóng gây thiện cảm, làm biết bao người mê mẩn.
CHUNG CƯ CỦA CÁC ẢNH ĐẾ~ CHAP 71: Tôi có Tần Tu bên cạnh ||truyện tranh đam mỹ |giới giải trí |sủng TỪ HÔM NAY BẮT ĐẦU NGƯỢC TRA NAM ~ CHAP 4: Bình giấm đỗ || truyện tranh đam mỹ | tổng tài | sủng Liên tiên sinh, tôi mang thai rồi || truyện tranh đam mỹ | xuyên không
soi cầu online Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming xsmn minh ngoc hom nay From general topics to more of what you would expect to find amtnxy.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for nổ hũ bắn cá đổi thưởng.
lingmucomrie1979. Hôm nay Biệt Viện của Tần Gia rất náo nhiệt. Cả một bãi đỗ xe rộng mênh mông chỉ toàn những chiếc siêu xe sang trọng đắt tiền. Trình Nhiễm cùng Tần Tư Lăng phải trải qua rất nhiều lễ nghi phức tạp mà con cháu Tần gia đều phải thực hiện. Sau khi hoàn tất, hai người sẽ dâng trà cho Tần lão gia và Tần lão phu nhân để minh chứng cho việc từ giờ cô đã trở thành một thành viên của nhà họ Tần. Dâng trà xong, Trình Nhiễm vội vàng theo nữ giúp việc đi thay bộ váy cưới lớn trên người ra để mặc bộ váy cưới ngắn đến đầu gối cho tiện tiếp khách. Cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi khi vải làm bao nhiêu công đoạn, trong khi đó Tần Tư Lăng thì chẳng phải rắc rối như cô cả. Thay váy xong, Trình Nhiễm lại lần nữa ngồi vào bàn trang điểm để nhà tạo mẫu chỉnh lại tóc của cô sao cho phù hợp với bộ váy. "Hay là thôi đi. Cứ gỡ đi gỡ lại khiến đầu tôi đau lắm. Có nhất thiết phải gỡ không?" "Phu nhân, hôm nay là ngày vui của cô mà. Cô cứ thả lỏng chút. Lát nữa là xong thôi." Hết cách, Trình Nhiễm chỉ đành để mặc cho họ muốn làm gì với cái đầu cô thì làm. Sáng nay ngoài ăn mấy cái bánh bao mà bà nội đem đến thì cô cong chưa có bỏ cái gì vào bụng. Trong bụng cô hiện tại toàn nước với nước, nghe mà muốn lộn ruột thay ý. Khi Trình Nhiễm đang than ngắn thở dài thì Tần Tư Lăng mở cửa đi vào. Trên tay hắn bưng một khay đồ ăn đầy ắp, mùi thơm ngay tức khắc xộc đến mũi của Trình Nhiễm. Đợi cho nhà tạo mẫu làm xong nhiệm vụ, Tần Tư Lăng kêu họ đi ra ngoài rồi mang khay đồ ăn đến để trên chiếc bàn trước mặt của Trình Nhiễm. "Anh đây là có ý gì đấy?" Tần Tư Lăng hơi mất tự nhiên, ánh mát hắn nhìn về hướng khác rồi nói. "Bà nội bảo tôi mang đến cho em, đừng hiểu lầm." "Em đã nói gì đâu?" Cái vẻ mặt ngại ngùng của Tần tiên sinh thật là dễ thương chết mất. Trình Nhiễm nhận lấy đôi đũa từ tay của hắn rồi nhanh chóng gắp vài món bỏ vào miệng. Cái vị giòn tan, lại còn mềm mềm bên trong khiến cho cô rất thỏa mãn với mấy món này. Nhìn Trình Nhiễm ăn ngon như vậy, Tần Tư Lăng bất giác mỉm cười. Cô đã từng thừa nhận rằng nụ cười của Tần Tư Lăng có tính sát thương cực lớn tới tim cô. Như những gì cô nói, Trình Nhiễm vô tình ngẩng đầu lên, qua gương, cô thấy Tần Tư Lăng đang mỉm cười thật. Đẹp quá... Sao mà lại có thể cười làm người ta rung động như thế chứ? Mãi lúc sau Tần Tư Lăng mới phát hiện bản thân vừa ngây ngốc để cho Trình Nhiễm nhìn thấy nên rất nhanh đã thu lại cảm xúc. "Em ăn nhanh đi. Ngoài kia rất đông khách, có lẽ đêm nay nghỉ muộn đấy." "Anh phải từ từ để em còn nuốt. Nếu em mà không ăn no thì cũng không còn sức cùng anh tiếp khách đâu. Anh cứ ra ngoài trước đi, lát em ra sau." "Có được không đấy?" Trình nhiễm liên tục gật đầu. Vì vậy Tần Tư Lăng đành rời đi trước. Bây giờ Trình Nhiễm ở trong này thì hắn buộc phải có mặt ở ngoài. Nếu cả cô dâu và chú rể đều không có mặt thì chắc chắn lại xảy ra vấn đề cho xem. Trình Nhiễm ngồi một mình trong phòng trang điểm mà giải quyết nốt bữa sáng khiêm bữa trưa của cô luôn. Nhân tiện, cô lấy điện thoại ra gọi cho Mai Uyển buôn với đứa bạn này một chút. Mấy hôm trước, cô nghe nói rằng Mai Uyển đã sang Anh làm việc. Vì cô bận quá mà Mai Uyển lại bay chuyến đêm nên cô chưa có ra chào tạm biệt được. Thôi thì bây giờ gọi, coi như là thông báo cho nhỏ đó một tiếng là cô đã kết hôn rồi. Không biết qua bao lâu, khi Trình Nhiễm ngẩng đầu lên xem chiếc đồng hồ dát vàng cỡ lớn được treo trên tường thì thấy đã qua nửa tiếng. Cô vội chào tạm biệt Mai Uyển rồi định trở lại hội trường hôn lễ. Trình Nhiễm mở cửa đi dọc theo hành lang dài đến cầu thang muốn xuống tầng 1. Đi qua cô là những người giúp việc đang tất bật đem đồ đi lại. Có vẻ cả ngày hôm nay họ phải bận rộn với công việc của mình lắm. Cô thấy cả cặp anh em nhà quản gia từ sáng đến giờ cũng chẳng hề ngơi tay. Hết đôn đốc công việc lại thêm xử lí những sự cố liên tiếp đột ngột không ngờ tới. Nghĩ lại thì thấm thoắt cái cô đã lấy chồng rồi. Trước đây, cô cứ ngỡ rằng sau này sẽ cùng Tử Du trở thành một cặp. Thật không ngờ nửa còn lại của cô lại là Tần Tư Lăng. Đúng là chẳng có gì nói trước được cả. "Trình Nhiễm... À không, phải là mẹ kế mới đúng chứ? Sao lại lạc trôi đến đây rồi? Không ở cạnh ba tiếp khách à cô dâu mới?" Cái giọng nói quen thuộc vang bên tai của Trình nhiễm. Bước chân xuống cầu thang của cô dừng lại. Cho dù đối phương có biến thành người khác hay bị bị dạng thì cô vẫn sẽ nhận ra chủ nhân cái giọng nói này là của Đỗ Thanh Xảo, cũng là kẻ mà cô ghét nhất. Trình Nhiễm từ từ quay người lại, nhìn Đỗ Thanh Xảo nở nụ cười tươi. "Sao vậy con dâu? Bụng bầu thế kia nên đi lại ít thôi. Không khéo hư thai thì lại tội nghiệp đứa bé." Từ lúc Đỗ Thanh Xảo và Tần Thiến kết hôn thì cô và cô ta đã chấm dứt mối quan hệ bạn bè rồi. Cô chỉ tiếc rằng không nhận ra cái bộ mặt thật của cái con yêu nữ này sớm hơn. Để rồi bị nó cắn cho một vố đau thì đã quá muộn. Nhưng mà không sao, sông có khúc, đời có lúc. Hiện tại cô chính là bề trên của Đỗ Thanh Xảo, đương nhiên cô sẽ có quyền dạy bảo đứa con dâu không biết nghe lời, hỗn xược như này. "Trình Nhiễm, mày đừng tưởng mày trở thành con dâu của Tần Gia thì mày đã thắng được tao. Tao đã cướp người yêu mày một lần thì tao có thể cướp lần thứ hai. Đỗ Thanh Xảo tao ghét nhất là thua dưới tay một đứa như mày!" Cũng đến ngày cái con hồ ly tinh này lộ mặt rồi. Trình Nhiễm chỉ có hơi thất vọng xíu là không có cái gậy ở đây để có thể đập nát cái bản mặt đáng ghét này của cô ta đi. "Đỗ Thanh Xảo, tôi chẳng có hứng thú đi so đo với cô. Cuộc sống của tôi thế nào cũng chẳng liên quan đến cô. Đáng lẽ cô xuất thân trong một gia đình giàu có thì phải nỗ lực tạo cái thành tựu gì cho mình mới phải. Cô thử nghĩ xem, cô cướp Tần Thiến từ tay tôi thì được gì? Anh ta cũng chỉ là loại tra nam đểu mà thôi. Biết đâu, sau lưng cô anh ta còn có rất nhiều cô gái khác nữa... Đừng có mà ở đó soi mó đố kị tôi. Nên lo cho gia đình cô thì hơn." Đỗ Thanh Xảo nghe xong thì nắm chặt tay lại. Không phải tự dưng mà cô ta lại căm ghét Trình Nhiễm nhiều như thế. Ngay từ khi bước chân đến trường thì Trình Nhiễm đã cướp hết mọi hào quang của cô ta. Thành tích, điểm số, bạn bè,... Trình Nhiễm có tất cả mà cô ta lại bị tước đi hết. Lúc nào cô ta cũng phải nghe những lời so sánh giữa cô ta với Trình Nhiễm. Làm sao cô ta có thể chịu đựng nổi chuyện này? Cứ tưởng rằng cô ta và Trình Nhiễm sẽ là bạn thân thì không sao nhưng càng ngày cô ta càng nhận ra sự khác biệt của hai người quá lớn. Vì là bạn thân nên mọi người có thể hơn cô ta nhưng Trình Nhiễm tuyệt đối không thể! Bây giờ quả thực đã gần trễ rồi nên Trình Nhiễm chẳng muốn ở đây đôi co với Đỗ Thanh Xảo nữa. Cô định xuống cầu thang thì Đỗ Thanh Xảo như phát điên lên mà nắm lấy cổ tay của cô kéo lại. "Đỗ Thanh Xảo, cô điên vừa thôi!" "Trình Nhiễm, tôi nói cho cô biết. Cô đừng hòng mà thắng được tôi!" Đỗ Thanh Xảo bỗng dưng la lớn lên rồi ngay sau đó nghiêng người về phía trước. Trình Nhiễm thấy tình hình có vẻ không ổn thì đại não lập tức nảy số. Đỗ Thanh Xảo đang muốn đổ tội cho cô đẩy cô ta ngã xuống cầu thang? Đừng có mơ! Vậy là, Trình Nhiễm dùng tay còn lại đỡ lấy Đỗ Thanh Xảo, đẩy cô lại còn bản thân đổ về phía sau lăn từ cầu thang tầng 2 xuống tầng 1. Tiếng hét thất thang của giúp việc vang lên gây sự chú ý của tất cả người có mặt ở đây. Tần Tư Lăng đang tiếp chuyện với Bộ Trưởng đương nhiệm thì quay đầu lại. Ly rượu trên tay của hắn lập tức rơi xuống đất vỡ tan khi thấy Trình Nhiễm trong bộ váy trắng nằm dưới đất. "Trình Nhiễm!" Tần Tư Lăng và những người khác vội chạy lại thì cô đã bất tỉnh từ bao giờ. Vết thương ở trán trực trào máu ra khiến ai nấy vô cùng khiếp sợ. "Gọi cứu thương ngay!" "Có chuyện gì thế này... Tiểu Nhiễm... Sao lại... Là ai? Là ai dám hại cháu dâu của ta?" Tần lão phu nhân như bùng nổ cơn giận quát lớn. Những người giúp việc đứng ở cầu thang thì cúi xuống, sợ hãi nói... "Thưa, chúng tôi thấy vợ của Tần Thiến thiếu gia và phu nhân xảy ra xích mích. Sau đó... Bỗng dưng phu nhân bị ngã xuống..." Lời của người giúp việc vừa dứt thì tất cả đều đồng loạt chuyển hướng lên tầng 2. Tần Thiến vội vàng chạy lên đỡ lấy Đỗ Thanh Xảo vẫn còn chưa sốc lại tinh thần đi xuống. Tần Tư Lăng thì giận hơn ai hết. Hắn bế Trình Nhiễm lên rồi quét mắt về Đỗ Thanh Xảo, nói. "Bắt cô ta lại cho tôi!" "Ba à, không phải con... Là do Trình Nhiễm tự ngã xuống... Con không có đẩy..." Tần Tư Lăn không nghe bất cứ lời biện minh nào của Đỗ Thanh Xảo mà quay sang nói vói cảnh sát trưởng đang đứng gần đó. "Cảnh sát trưởng, tôi giao cô ta cho ông. Ông cũng thấy rồi đó, cô ta hại vợ tôi. Vì vậy tôi sẽ kiện cô ta!" ******
Thời gian sắp đến tổ chức lễ nghi sắp tới mà lại nhận được tin tức khủng hoảng như vậy khiến cho ai ai đều hoang lão phu nhân thấy thời gian không kịp liền gọi luôn người chủ trì đi theo, dặn thêm quản gia mang lễ phục cho Tần Tư qua bà cứ tưởng Tiểu Lăng sẽ biết ý mà về Biệt Viện trước với ông nội nó. Thật không ngờ do bà sơ suất mới khiến cho sự việc này có biến. Ai đời trong ngày cưới lại bị bắt ở đồn cảnh sát hay không?"Lão phu nhân, hay để tôi đến đón tiên sinh đến Biệt Viện?""Mang nó đến thì không kịp giờ lành. Từ đồn cảnh sát đến Biệt Viện chắc qua giờ lành mất gần chục phút. Từ đây đi ngược lại đến đồn cảnh sát sẽ gần hơn. Chúng ta lên xe, đến đồn cảnh sát trước rồi trở về Biệt Viện tính sau."Vậy là cả đoàn xe nhanh chóng chuyển hướng. Trình Nhiễm ngồi trên ô tô mà tức đến nỗi như muốn nổ đom đóm mắt tới nơi vậy. Tần Tư Lăng chết tiệt! Ngày cưới mà lại để thành ra như thế này. Ai lại có cái hôn lễ đặc biệt như cô và hắn không chứ?*****Tại đồn cảnh Tư Lăng mở mắt ra thì phát hiện ra bản thân đang bị nhốt trong trại giam, bên cạnh có Tần Gia Thành đang ngồi đấy. Hắn đưa mắt nhìn qua song sắt thì hơi nhíu mày lại. Bây giờ trời đã sáng... Lại đưa mắt nhìn đồng hồ trên tay... Sắp muộn giờ cử hành hôn lễ rồi..."Hôm qua cảnh sát nhận được tin có kẻ giao dịch hàng cấm ở hội quán nên mới xông đến bắt người. Những kẻ đó lại ở tầng trên tầng của chúng ta nên chúng ta mới bị bắt chung về đây trong tình trạng ngủ say không biết gì."Tần Tư Lăng vội lục túi quần thì mói phát hiện ra rằng hắn quên điện thoại trên xe ô tô, cả giấy tờ tùy thân cũng vậy. Trần Gia Thành cũng có hoàn cảnh tương tự nên mới cùng chung số phận. Nếu có giấy tờ tùy thân thì ít ra với địa vị của hai người còn được thả ra. Bây giờ không xác minh được danh tính, làm sao ra được khỏi đây?Đây là lần đầu tiên trong đời Tần Tư Lăng lại rơi vào cái hoàn cảnh éo le này. Nếu biết trước như vậy hắn đã sắp xếp cho vệ sĩ theo sau nhiên, Trần Gia Thành nhận thấy không khí xung quanh có cái gì đó rất lạ. Khi anh ta quay sang thì phát hiện Tần Tư Lăng đang nhìn anh ta bằng ánh mắt như muốn gϊếŧ người tới nơi rồi, thậm chí còn có sát ý nặng."Tư Lăng... Cậu hãy bình tĩnh... Mình không biết những chai rượu hôm qua là chai rượu mạnh... Mình cũng đâu có muốn sự tình như vậy xảy ra đâu..."Chỉ còn chút nữa là Tần Tư Lăng lao đến muốn tẩn cho Trần Gia Thành một trận thì Nhϊếp Minh Duật và Tư Khải chạy tới kịp lúc. Tư Khải ra lệnh cho cảnh sát trưởng mở cửa phòng giam. Thấy hai nhân vật lớn quen thuộc bị nhốt mà cảnh sát trưởng toát hết cả mồ hôi. Hôm qua những cấp dưới của ông chỉ nói rằng bắt tội phạm, ông ta cũng không biết vì sao lại đi bắt hai người này vào đâu. Tần tiên sinh và Trần tổng phải ở cả đêm trong này, sợ mấy hôm nữa cái ghế ngồi của ông ta chắc mất luôn cửa được mở, Tần Tư Lăng vội vàng đi ra ngoài."Tư Khải nhận được tin tức cậu và Gia Thành bị bắt nên bọn tôi mới lao đến đây đấy. Hai cậu sao lại ở trong này thế?""Lôi tên Trần Gia Thành kia đi cho tôi. Sau khi hôn lễ kết thúc, tôi sẽ hỏi tội cậu ta!"Cả Nhϊếp Minh Duật và Tư Khải đều đưa mắt nhìn nhau. Sau đó nhìn về phía Trần Gia Thành thì lắc đầu. Hôm qua ai bảo kẻ ngu kia chơi lớn đặt loại rượu nặng nhất. Liên tục uống hết cả 5 chai như thế không say mới lạ. Đắc tội với ai thì không đắc tội, lại đi chọc đến Tần Tư Lăng kia... Trần Gia Thành qua kiếp nạn lần này khó mà yên ổn được. Với bản tính của lão Tần này thì cùng lắm sẽ cướp đi của Trần Gia Thành vài dự án lớn, rồi đánh cho một trận cảnh cáo. Ba người họ ai cũng đã từng trải qua chuyện này rồi đương nhiên thấu cái cảm giác đau lòng mà không người nào hiểu Tư Lăng vừa đi vừa đưa tay nhìn đồng hồ. Hắn mà không đến Biệt Viện kịp chắc bà nội lôi cổ hắn đánh cho mất trận mất. Tiếc là sự lo lắng của Tần Tư Lăng đã thành sự thật. Khi hắn vừa đặt chân ra đại sảnh lớn thì tất cả mọi người đều xuất hiện. Ngay cả Trình Nhiễm trong bộ váy cưới lộng lẫy cũng có mặt hết. Tần lão phu nhân vội đi lên túm lấy đầu của Tần Tư Lăng đánh cho mấy cái."Cái thằng này, mày định trêu tức bà già này mày mới chịu sao hả? Làm cái gì mà ngồi ở đồn cảnh sát cả đêm? Mày có biết sắp qua giờ lành rồi không?""Cháu... Chỉ là bất đắc dĩ thôi."Tần Tư Lăng nhìn về phía của Trình Nhiễm nhưng cô hoàn toàn phớt lờ hắn. Hết cách, Tần lão phu nhân đành cho người đi xử lí tất cả mọi thứ. Chuẩn bị tổ chức nghi thức ngay tại đây luôn. Cái giấc mộng hôn lễ mà Trình Nhiễm mơ ước giờ đây đã hoàn toàn bị dập tắt. Một nơi như đồn cảnh sát tổ chức hôn lễ đặc biệt khiến cho ai nấy đều dở khóc dở cười. Ba người bạn thân của Tần Tư Lăng nếu không vì thấy gương mặt đằng đằng sát khí của hắn thì cũng đã lăn đùng ra đấy cười một cách thỏa mãn rồi. Ngay khi người chủ trì đọc xong đoạn văn bản dài 2 tờ giấy lớn thì đến lượt cô dâu và chú rể thề ước, trao nhau nhẫn cưới. Hai bên gia đình bị cảnh tượng có một không hai này mà cảm động rớt nước biết qua bao lâu, mọi thứ đã theo đúng như quỹ đạo của nó. Tần Tư Lăng nâng gương mặt của Trình Nhiễm lên rồi đặt lên môi cô một nụ cụ Trình từ đầu đến giờ vẫn có thái độ trầm tĩnh nhưng mà trong lòng ông bây giờ không thể nào chấp nhận được chuyện này. Tần Tư Lăng dám để cháu gái của ông phải chịu ủy khuất như vậy. Lần sau mà về quê thì đừng mong ông ra tay nhẹ hôn lễ có chút sự cố nhưng cũng đã tiến hành được một nửa tốt đẹp. Cả đoàn người bắt đầu di chuyển đến Biệt Viện Tần gia làm nốt nghi thức. Từng chiếc siêu xe xuất hiện ở sở cảnh sát rồi rời đi thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Cũng là lần đầu tiên trong lịch sử có người mạo hiểm ở sở cảnh sát tổ chức lễ cưới như vậy. Không những được sự chứng kiến của mọi người hai bên gia đình và còn được minh chứng bởi rất nhiều đồng chí cảnh sát trên xe, không khí lúc này mới căng thẳng tột Tư Lăng chắc do vẫn ảnh hưởng của rượu mà đầu có chút hơi đau. Hắn nhắm mắt rồi tựa đầu ra đằng sau nghỉ ngơi một lúc. Trình Nhiễm thì càng ngứa mắt với hành động này của hắn hơn. "Anh không cảm thấy gì sau khi đã khiến cho hôn lễ của chúng ta bị đảo lộn lên sao hả Tần tiên sinh thân mến?""Là lỗi của tôi..."Hắn thừa nhận đây chính là do sơ ý."Sơ ý? Ông hoàng đúng giờ, quý ngài sạch sẽ mà cũng có lần sơ ý sao? Mọi lần anh đều bắt em làm theo khuôn khổ. Trong khi đó anh lại nhởn nhơ... Em không phục!""Vậy em muốn cái gì?""Sáng nay em chính thức trở thành Tần phu nhân. Anh chưa cho em một cái ôm theo đúng lẽ."Tần Tư Lăng lập tức mở mắt nhìn Trình Nhiễm. Hắn bị gương mặt biểu cảm đáng yêu của cô làm cho bật cười. Lát sau, Tần Tư Lăng vươn tay ra ôm lấy Trình Nhiễm vào lòng rồi tặng thêm cho cô một nụ hôn lên sau xe cặp vợ chồng ân ái bao nhiêu thì tài xế lại cảm thấy tủi thân bấy nhiêu. Đi theo Tần tiên sinh cũng đã lâu rồi. Đến ngài ấy cũng đã lấy vợ, vậy mà bản thân tài xế vẫn chưa có người yêu. Cái cuộc đời này sao mà hơi bất công quá..."Cậu không phải cảm thán cuộc đời vì chưa có vợ đâu. Ăn ở tốt tự khắc duyên sẽ tới."Tần Tư Lăng thấy tài xế có xu hướng tụt cảm xúc nhưng nói mấy câu khích lệ cậu ta. Tiếc rằng, không những không khích lệ mà còn khiến trái tim của cậu ta bị tổn thương sâu sắc. Lúc cậu ta mới và nhận việc, Tần Tư Lăng nói đã nói rằng."Theo tôi thì đừng có tư tưởng yêu đương. Phụ nữ chỉ đem đến rắc rối mà thôi."Giờ Tần tiên sinh đang làm gì kia? Bảo phụ nữ rắc rối sao còn đi lấy vợ?Thật là chẳng thể hiểu nổi cái suy nghĩ của người lắm tiền mà.*******
Theo đúng lịch, chiều hôm đó Trình Nhiễm cùng Tần Tư Lăng ra sân bay. Trước khi lên xe, Tần Thiến xuất hiện rất kịp lúc chặn hai người lại. Anh ta đến để gặp riêng Tần Tư Lăng về chuyện đồng ý với điều kiện của hắn. Trình Nhiễm cảm thấy cái tên Tần Thiến này chẳng có chút tiền đồ gì cả. Vậy mà lại có thể bỏ cả vợ, cả con chỉ vì muốn trở thành cổ đông của Bách Hải Thụy Đằng. Càng nhìn mặt của Tần Thiến, Trình Nhiễm càng cảm thấy vô cùng ghê tởm. Chuyện này Tần Tư Lăng bảo để cho hắn giải quyết nên Trình Nhiễm không nhúng tay vào nữa. Nếu để cô giải quyết thì chắc chắn cô đã tự tay đấm nát cái bản mặt của tên tra nam kia rồi. "Nghĩ thông suốt rồi?" Tần Tư Lăng đứng ở một góc khuất nhìn chằm Tần Thiến. Chỉ biết anh ta cúi đầu xuống, lễ phép nói. "Con sẽ ly hôn với Đỗ Thanh Xảo trước khi ba trở lại. Ba cứ yên tâm." "Được thôi. Ngay sau khi ly hôn xong, luật sư riêng sẽ mang giấy tờ đến tìm con." Nói xong, Tần Tư Lăng liền quay người rời đi. Hắn để cho Tần Thiến 10% phải nói là quá nhân nhượng cho một đứa con bất tài này. Nhận được 10% cũng đồng nghĩa với việc Tần Thiến sẽ có một chỗ đứng trong hội đồng quản trị ở Bách Hải Thụy Đằng. Tuy nhiên, Tần Thiến cũng chẳng chống đỡ được lâu là bao. Cuộc chiến nội bộ thương nghiệp diễn ra vô cùng gay gắt. Một con tép nhỏ như Tần Thiến mà chen chân vào đó chẳng khác gì để cho mấy lão già lão luyện giằng xé. Tần Tư Lăng chưa bao giờ làm gì mà không tính đến rủi ro. Theo như những gì hắn đoán, Tần Thiến chắc chỉ trụ nổi được cùng nắm là 1 tháng ở chiếc ghế trong hội đồng quản trị, rồi sẽ sớm bị đào thải mà thôi. Chiếc xe của Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm dần chuyển bánh rời khỏi biệt thự. Tần Thiến đứng nguyên tại chỗ mà nhìn theo, hai bàn tay anh ta lập tức siết chặt lại. Trình Nhiễm khốn kiếp dám sử dụng kĩ thuật mê hoặc Tần Tư Lăng, muốn mượn tay hắn để khiến anh ta phải chịu nhục nhã. Nếu không mau khiến cho Trình Nhiễm kia biến mất thì anh ta quả thật đã không dám nghĩ đến sau chuyến đi này trở về Tần Tư Lăng còn giày vò anh ta ra sao nữa. Hai mắt của Tần Thiến bỗng tối sầm lại, vẻ mặt hiện lên tia hung ác. "Tần Tư Lăng! Nếu như ông vì người phụ nữ đó mà dồn ép tôi đến bước đường cùng thì đừng có trách vì sao tôi không nể nang đến tình cảm ba con!" Trên đường đi ra sân bay, Trình Nhiễm vẫn một mực dựa vào người của Tần Tư Lăng. Tuy quản gia đã chuẩn bị hành lí đầy đủ cho hai người nhưng Trình Nhiễm vẫn có một chiếc balo nhỏ mang theo để đựng đồ cá nhân, vài bộ quần áo và một ít tiền và thẻ đen ở trong đó... Chẳng qua là Trình Nhiễm quen với những món đồ này theo sát bên mình mới làm như vậy. Tần Tư Lăng cũng đã nói rằng cô không cần đem theo vì ra nước ngoài hắn sẽ cùng cô đi mua sắm những món đồ cô thích. Tuy vậy, Trình Nhiễm càng thêm chắc chắn nên đã nhét thêm một xấp tiền mặt vào balo khiến cho Tần Tư Lăng cũng cạn lời. Dù sao hắn cũng đã quen với những hành động của cô rồi nên cũng chẳng đôi co nữa. Trình Nhiễm cùng Tần Tư Lăng rất nhanh đã đi đến sân bay. Hai người đi đến chỗ máy bay riêng. Quản gia đưa hành lí cho nhân viên sắp xếp, sau đó chỉ đứng ở nơi được đứng, không dám đi xa thêm. Đợi cho Trình Nhiễm và Tần Tư Lăng đã lên máy bay, lúc này ông mới lấy điện thoại ra gọi cho Tần lão phu nhân thông báo. "Phu nhân, Tần tiên sinh và phu nhân đã lên máy bay rồi. Bà yên tâm." Đầu dây bên kia, Tần lão phu nhân đang ngồi dựa trên chiếc ghế mát xa, vừa nghe điện thoại vừa đưa tay vuốt ve chú mèo cưng vớ bộ lông trắng muốt của mình. Cuối cùng, bà cũng sắp có thể hoàn thành được hết ước nguyện rồi. Giờ chỉ có thể trông cậy vào Trình Nhiễm thì bà mới có cháu chắt để bế thôi. Còn gì tuyệt vời hơn thế nữa. Càng nghĩ, Tần lão phu nhân càng cảm thấy vô cùng cao hứng. Ngay cả Tần lão gia thấy bà vui vẻ như vậy cũng bất giác nở nụ cười. Vừa bước chân lên máy bay, Trình Nhiễm muốn lấy điện thoại ra chuyển sang chế độ máy bay sẵn có thì cô nhận được một cuộc gọi tới. Dù là số lạ nhưng cô vẫn mở máy nghe. Đầu dây bên kia truyền tới một âm thanh quen thuộc. "Trình Nhiễm! Mày là đồ khốn! Mày lại dám lấy lợi ích để cho Tần Thiến bỏ tao! Mày cứ đợi đó đi... Tao sẽ cho mày chết một cách tức tưởi... Con khốn..." Có vẻ như tâm trạng hiện giờ của Đỗ Thanh Xảo có vẻ không được tốt lắm. Trình Nhiễm chẳng muốn đôi co với cái loại điên này lâu nên nói vọng vào điện thoại. "Điên vừa thôi! Lấy phải tên cặn bã thì đừng đổ tội cho con này. Không ai bắt Tần Thiến bỏ cô, là do anh ta đã lựa chọn bỏ cô để lấy quyền lợi mà thôi." Bỗng Đỗ Thanh Xảo chợt cười rộ lên. Cô ta như một con điên nói nửa đùa nửa thật đáp lại Trình Nhiễm. "Nghe nói mày đang đi hưởng tuần trăng mật... Chúc mày may mắn để còn trở về gặp tao!" "Đỗ Thanh Xảo, bà đây nhịn cô hơi lâu rồi đấy. Đừng hở ra là nói mấy câu xui xẻo. Tóm lại, lần sau cứ để bà đây gặp lại cô thì bà đây nhất định sẽ tát nát cái miệng chó của cô!" Trình Nhiễm muốn hiền lắm nhưng mà cái loại phụ nữ này không cho phép cô hiền. Ai đời động một tý ra là rủa cô chết. Không chỉ có cô mà ngay cả người khác cũng chẳng thể chấp nhận nổi cái thể loại này. Xả giận xong, Trình Nhiễm lập tức ngắt máy rồi chuyển điện thoai sang chế độ máy bay. Lúc này Tần Tư Lăng cũng đi đến ngồi xuống bên cạnh cô. Trình Nhiễm bực dọc trong người đến nỗi chẳng muốn nhìn hắn. Cũng may, Tần Tư Lăng rất tinh ý. Hắn cũng vừa nghe được loáng thoáng cuộc gọi vừa rồi của cô nên cũng hiểu ra vài phần. Thấy Trình Nhiễm giận như vậy, Tần Tư Lăng liền kêu người mang một bàn đồ ăn nhẹ lên. "Yên tâm, sau khi trở về anh sẽ thu thập cô ta. Đừng giận nữa." Tuy giận thật, nhưng nhìn thấy đồ ăn ngon, Trình Nhiễm lại không nhịn được mà cầm dĩa xiên vài miếng hoa quả cho vào miệng, bức xúc. "Em chưa từng đắc tội cô ta. Sao cô ta có thể đối với em như vậy? Anh nói thử xem... Chẳng lẽ em lại xấu xa đến mức này rồi sao?" Tần Tư Lăng vẫn giữ thái độ bình tĩnh, vươn tay xoa nhẹ đầu của Trình Nhiễm dịu dàng nói. "Em không xấu xa. Mà dù em có xấu xa đi chăng nữa thì trong mắt anh, em vẫn là người tốt." "Tần tiên sinh, anh chiều em quá không sợ em lấy điều này đè đầu cưỡi cổ anh sao?" "Không sợ, còn nữa... Em không thể đè đầu cưỡi cổ anh vì em không dám." Tần Tư Lăng nói đúng. Cô quả thật chẳng dám bật lại hắn. Dù sao một ngày nào đó cô sẽ thanh tẩy toàn bộ lũ cá mập trong hồ, đem chúng nó đi làm thịt để xem Tần Tư Lăng còn lấy gì mà dọa cô nữa. Máy bay rất nhanh được cất cánh. Trình Nhiễm ngồi thảnh thơi liên tục nạp thức ăn vào bụng. Còn Tần Tư Lăng nhân tiện rảnh rỗi thì không biết lấy từ đâu ra một cuốn tạp chí chuyên tâm đọc tin tức mới nhất. Mọi chuyện rất bình yên cho đến khi Trình Nhiễm thấy cốc nước hoa quả trên bàn bắt đầu có dấu hiệu rung lắc. Trong lòng của Trình Nhiễm không hiểu sao lại thấy bất an. Sau đó, máy bay nghiêng ngả khiến cho cả người cô cũng nghiêng theo. Cũng may Tần Tư Lăng ôm được eo cô nên cô mới không đập người vào hàng ghế bên cạnh. Trên máy bay xuất hiện chuông báo khẩn cấp. Tiếp viên lúc này cũng hốt hoảng chạy lại thông báo. "Tần tiên sinh... Cơ tưởng không hiểu vì sao lại ngất. Cơ phó đang cố gắng xử lí nhưng... Cánh trái của máy bay hình như gặp vấn đề..." "Chẳng phải đã cho dàn kĩ sư kiểm tra trước khi cất cánh rồi sao?" "Tôi không biết... Bây giờ chúng ta đang..." Tiếp viên sợ hãi nói nhưng chưa nói hết thì máy bay lại nghiêng ngả khiến cho tất cả mọi thứ đều bị đảo lộn. Cô tiếp viên đứng không vững liền va đập vào cạnh bàn lập tức ngất đi. Trình Nhiễm túm chặt lấy tay của Tần Tư Lăng sợ hãi. Còn Tần Tư Lăng biết chắc chắn đã có kẻ nhúng tay vào chuyện này. Dàn kĩ sư kiểm tra đó... Chắc chắn có kẻ nhân lúc mọi người không chú ý đã giở trò. Xảy ra tai nạn máy bay thì khả năng sống sót là rất thấp... Đối phương chắc chắn muốn giết chết hắn đây. Nghĩ vậy, hắn vội quay sang trấn an Trình Nhiễm rồi nói. "Trình Nhiễm, có sợ độ cao không?" "Em không sợ." "Đi theo anh. Anh nhất định sẽ không để em phải chết." *****
"Lão phu nhân, bên phía cảnh sát vừa mới thông báo rằng... Không tìm thấy thi thể của Tần tiên sinh và phu nhân... Bọn họ... Có lẽ... Bị nổ tan... xác...""Choang" Quản gia vừa dứt lời thì Tần lão phu nhân tức giận ném vỡ tan cốc nước trên tay xuống sàn. Trước đây, con trai và con dâu gặp nạn, Tần lão phu nhân đã bị sốc một thời gian dài. Bao nhiêu năm mới có thể vượt qua được sự thật đau lòng đó. Hiện tại, tin tức đó lại một lần nữa vang bên tai bà như một thứ gì đó rất kinh ôm đau khổ, ôm lấy mặt khóc lớn. Tần lão gia cũng không thể tin được đây là sự thật. Đứa cháu trai mà ông bồi dưỡng bao năm nay sao lại có thể đi theo ba nó được. Vốn tưởng rằng tất cả sẽ yên bình, nhưng cái sự tình đó lại một lần nữa tái hiện lại."Tư Lăng của ta... Sao thằng bé lại đi theo ba mẹ nó được chứ... Chẳng phải mấy hôm trước vẫn còn cười nói vui vẻ hay sao?" Tần lão phu chặn ngực, trong cơn tuyệt vọng lắc đầu, nói."Đây không phải sự thật. Ta không tin! Không tin!"Tiếng khóc của Tần lão phu nhân nấc lên từng nhịp đến đau lòng. Do vì quá sốc mà bà lập tức bị ngất đi. Mọi người lập tức vội vàng chạy lại rồi sai người gọi bác sĩ riêng đến. Còn Tần lão gia thì thất thần ngồi yên trên ghế. Cả đời ông chinh chiến thương trường bao nhiêu năm, một tay gây dựng lên Tần Gia vững mạnh. Vậy mà số phận trêu đùa hết con trai và cháu trai ông gặp giờ ông chưa từng làm điều gì hổ thẹn với lòng mình cả. Vì cớ sao tất cả mọi chuyện lại trở lên như vậy?Tần Minh từ nãy đến giờ chứng kiến một màn này thì nụ cười hơi cong lên. Không một ai biết rằng trong lòng anh ta hiện tại rất cao sau đó, anh ta bày ra cái vẻ mặt thương tâm rồi đi đến chỗ của Tần lão gia."Ông ngoại, chắc chắn anh họ sẽ không sao đâu. Chúng ta cứ đợi tin tức đi... Phía cảnh sát cũng chẳng đáng tin được.""Tần Minh, cháu không cần an ủi ta. Tai nạn máy bay... Có mấy ai may mắn mà thoát được chứ... Hết thật rồi...""Ông ngoại, ông đừng bi quan như vậy. Nhất sẽ có cách mà.""Tần Gia ta hết thật rồi... Không còn gì cả..."Lúc sau, Tần lão gia cũng thẫn thờ đi lên tầng. Tần Minh ngồi đó nhìn theo rồi lại đưa mắt nhìn về phía tấm ảnh đại gia đình được treo trên tường. Tấm ảnh cỡ lớn này được chụp rất nhiều năm trước đây, khi tất cả các thành viên của Tần Gia tụ họp. Tuy nhiên, trong bức hình này không có sự xuất hiện của Tần đến lúc phải thay ảnh mới rồi. Cả Tần Gia này cũng vậy.******Tối hôm đó, Trình nhiễm giúp Tần Tư Lăng thoa thuốc một lượt. Đến phiên của cô thoa thuốc thì Tần Tư Lăng lại kiêng dè không bôi. Trình Nhiễm biết là hắn vẫn còn chướng ngại tâm lí nên cô cũng không cưỡng ép."Lát nữa em sẽ sang nhờ bà Cao bôi giúp cho."Trình Nhiễm thu dọn mọi thứ rồi lấy bát thuốc đưa cho Tần Tư Lăng uống. Vụ tai nạn máy bay khiến cho hai người lưu lạc như thế này. Không biết ở nhà rốt cuộc có xảy ra chuyện gì không nữa. Chẳng hiểu sao mà trong lòng cô lại cồn cào không Nhiễm đứng dậy, muốn rời đi thì bị Tần Tư Lăng nắm lấy cổ tay kéo lại. Hắn thở dài một hơi rồi đi ra đóng chặt cửa ra vào. Ngay cả cửa sổ cũng bị hắn đóng chặt không một kẽ hở. "Cởϊ á ngoài ra, anh bôi thuốc giúp em. Đừng phiền đến bà Cao nữa.""Anh xác định sao?""Không nhanh anh sẽ đổi ý."Trình Nhiễm nghe xong vội vàng ngồi xuống, sau đó từ từ cởi từng nút áo ra. Thực sự, cô cũng rất xấu hổ nhưng phải dặn mình là không có gì cả. Dù sao Tần Tư Lăng cũng là chồng của cô. Đêm đó, hai người cũng đã lăn lộn cùng nhau. Cái gì thấy cũng đã thấy hết rồi, nên chẳng cần gì mà phải ngại vết thương của Trình Nhiễm ở khắp người nên cuộc phải cởi cả áo con ra nữa. Tần Tư Lăng cầm lấy lọ thuốc, từ từ mơn trớn lên làn da mềm mịn của Trình Nhiễm. Động tác của hắn rất dịu dàng. Không những thế, thấy cơ thể cô hơi run lên, hắn biết cô đau nên đã giảm lực, nhẹ nhàng hết sức, cúi xuống thổi lên miệng vết hết phía sau, Trình Nhiễm liền quay phía trước của mình lại trước mặt của Tần Tư Lăng. Cô cứ nghĩ hắn sẽ lại đỏ mặt. Nhưng không hề, sắc mặt của Tần Tư Lăng vẫn không thay đổi gì cả. Hắn chỉ chăm chú nhìn vào những vết thương trên cơ thể của cô. Tuy vết thương của Trình Nhiễm không hề nhiều bằng vết thương trên người của hắn nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ. Để lại quá nhiều sẹo cũng không tốt."Thuốc này có trị sẹo được không."Nghe thấy Tần Tư Lăng hỏi, Trình Nhiễm liền trả lời ngay."Bà Cao bảo đây là thuốc mà chồng bà mới nghiên cứu ra, trị sẹo cũng vô cùng tốt."Tần Tư Lăng chỉ hỏi một câu ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho Trình Nhiễm cảm thấy như được quan tâm rồi. Dù cho hắn có mất trí nhớ hay không thì cũng chẳng quan trọng nữa. Suy cho cùng thì hắn vẫn để ý đến cảm nhận của cô đấy mải suy nghĩ, bỗng tay của Tần Tư Lăng chạm vào trước ngực của Trình Nhiễm. Cô giật mình, theo quán tính nhìn xuống, miệng nuốt một ngụm nước bọt."Cái đó... Em có thể tự làm...""Đã bôi rồi thì bôi tiếp.""Nhưng..."Cô ngại quá. Cả thân trên lõα ɭồ trước mặt của Tần Tư Lăng. Không những vậy hắn còn nhìn không chớp mắt nữa... Ôi, cô thật sự muốn đào cái lỗ để chui xuống mất!Tần Tư Lăng nhỏ ít thuốc ra tay rồi giúp Trình Nhiễm bôi tiếp. Cái cảm giác hắn chạm vào ngực cô khiến cả người cô thật sự bị tê dại luôn. Biểu hiện của Trình Nhiễm quả thực có phần hơi lố nhưng cô thật sự rất ngại. "Thả lỏng người ra. Em cứ gồng lên như thế chỉ đau hơn mà thôi.""Thì anh nhẹ tay thôi. Dù sao thì lúc em giúp anh, em có mạnh tay như thế đâu. Em là vợ anh, đáng lẽ anh phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa mới đúng."Mặc kệ cho Trình Nhiễm ba hoa chích chòe, Tần Tư Lăng vẫn chăm chú vào công việc của mình. "Ngực em khá nhỏ, nên ăn nhiều một chút để to thêm.""Ngực nhỏ cho dễ hoạt động. Anh đừng có mà soi mói em nữa. Sinh ra như vậy chứ em có được quyết định được đâu."Hai người đã tranh cãi với nhau về vấn đề này mãi. Đến khi Tần Tư Lăng đậy nắp lọ thuốc thì đề tài này mới được chấm dứt. Trình Nhiễm nhanh chóng mặc áo lại rồi đi về phía mấy cái đèn dầu, thổi tắt hết đi, chuẩn bị đi ngủ. Cô leo lên giường, nằm cạnh Tần Tư Lăng. Hai người không nói không gì mà cứ thế nằm đơ ở biết qua bao lâu, Trình Nhiễm cảm thấy có cái gì đó hơi bức bối. Chính vì thế mà cô quay lại, vòng tay qua ôm lấy Tần Tư Lăng cho dễ chịu. Điều kì lạ là hắn vậy mà để cho cô ôm. Trình Nhiễm tưởng Tần Tư Lăng ngủ rồi nên hơi ngẩng đầu dậy muốn xem. Ai ngờ, cô lại bị hắn dùng tay ấn đầu nằm nói của Tần Tư Lăng có chút gì đó khàn khàn, không to không nhỏ vang lên."Anh đã cho em ôm rồi thì nên an phận chút. Đừng nhúc nhích nữa.""Cơ thể anh không thấy khó chịu sao?" Đáng lẽ phải nổi lên phản ứng sinh lí của đàn ông mới đúng chứ nhỉ?"Chính ra thì em càng nói thì mới khiến anh càng khó chịu. Nói thêm câu nào nữa thì xuống đất mà ngủ!".......
hôm nay tần tiên sinh lại ghen